Cạn Nguồn

Thám Hiểm Trái Tim Chưa Lần Mở Cửa

Đời ta những cuộc phiêu lưu bất tận
Máu phong trần mời gọi bước chân hoang
Ôi tình yêu có phải những kho tàng?
Để ta mãi luôn là người thám hiểm
Trái tim em chứa bao điều bí hiểm
Ta ngàn năm tìm một lối đi vào
Rồi hôm nào vấp ngã gót chân đau
Để được biết em chưa lần mở cửa
Ta đứng dậy tấm thân đầy vết cứa
Nhưng vẫn lòng khai quật nỗi si mê
Nghe sương đêm phảng phất vị xuân thì
Hương phấn đó có vì ta lưu đọng?
Mặt trời ướm ngàn đời trên môi mọng
Ta khát thèm mơ uống giữa chơi vơi
Mơ mộng thôi sao say mãi nữa đời
Tim vướng tội cho toàn thân hồi hộp
Hỡi mây bay có về ngang cửa lớp
Hôn giùm ta mái tóc kết tơ trời
nhặt cho ta sợi rớt mới nửa vời
Để nghiền ngẫm vì ai mà rơi vội
Đôi mắt em trùng dương xa vời vợi
Ta lạc rồi nơi ốc đảo hoang vu
Một hoàng hôn nhìn chiếc lá sang thu
Ta mới biết đã tương tư lần nữa.
Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 29.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thám Hiểm Trái Tim Chưa Lần Mở Cửa"